- Thơ bạn thơ
- Chùm thơ đăng báo Văn nghệ số 36+37 (ngày 3/9/2022)
Chùm thơ đăng báo Văn nghệ số 36+37 (ngày 3/9/2022)
Đừng nói nhớ nhau khi đã xa
người ở đâu khi mùa xuân đang về
gió gì lạnh
trong khói sương lãng đãng
chuyến xe không đồng đi qua ngôi nhà cũ
không bàn tay chào lối nhỏ thân quen
bông mười giờ
nở trước mười giờ
những nụ tim đỏ
vẫn đỏ khao khát
sao nước mắt tuyết
đính dòng trên cành mai trắng liêu xiêu
ai xô những mảnh nắng dạt chiều
cay cay trong ngày chướng thổi
ai chèo chiếc xuồng chở thương yêu ngược lối
cho lòng sông cô đơn
người ở đâu để quán xá đìu hiu
ly rượu trưa ba mươi không cạn
không tiếng hát say vỗ về con phố ngủ
không tiếng chân gõ đường khuya đánh thức đêm dài
tiếng hát xẩm cô đơn đã tắt.
đừng nói nhớ nhau khi đã xa
hương lạt theo thời gian cách biệt
sáng mai chim vẫn hót
chào bình minh ngọt ngào
nhưng cửa rào nhà ai gió xích
người ở nơi nào giữa giao thừa tịch mịch
lộc non ngóng một bàn tay
đêm sâu thừa tiếng thở dài
đèn dầu cuối đông đã cạn
người sai một lần hẹn
nên mùa xuân lang thang…
Dệt những ban mai
Gặp anh khi mùa đang trút
Mưa buồn lấm mắt lâu rồi
Thương một cô đơn cố giấu
Ngày ngày tháng tháng trôi trôi
Tóc em đương thời ươm nắng
Cửa nhà khóa trái tập an
Nửa đêm vuốt ve trầy xước
Bản thảo đời đợi lật trang
Muốn trở giấc mình mơ lại
Muốn đi dọc nhớ thương ai
Mà sao lòng như ga xép
Đường xa thương lắm dặm dài
Bao giờ bình minh thắp nắng
Mình cùng dệt những ban mai
Ảnh: Internet.
THANH HOÀNG
Yêu thương xanh mãi
Tôi bẫy được một giỏ đầy tiếng chim
hạt cơm cuối ngày biết hát
khi quanh mình ít đi tiếng khóc
yêu thương lấp được hố đau.
Trong nhớ còn tìm nhau
là chưa bao giờ mất
tan trong trời cao
hay trong lòng đất
yêu thương xanh mãi nhánh chờ.
Hồn mình giăng mềm lưới thơ
mới bẫy được tiếng chim trong vườn gió lộng
những thánh thót trong trời xa rộng
biết có gọi về lúng liếng mắt em say?
NGUYỄN THANH HẢI
Đựng hết cho người những lạt phai
Lòng người phải chăng là quán trọ
nhớ đến buồn đi
như ngày tháng như mùa
đã biết hôm qua là ngày cũ
sao không về như những hôm xưa…
Những hạt mưa cứ va vào lòng ô cửa
hỏi về những cách ngăn
không va được câu trả lời
vì sao mây bay đi còn bỏ lại chân trời
và trong mùa thu hôm qua còn bỏ quên tiếng nói
Ngồi khuấy ly cà phê mà nghe từng ngọt đắng khuấy lòng mình
tự hỏi từ bao giờ quên nhau những con đường
từ bao giờ mênh mang những hạt tha phương
rải xuống những chân trời xa vắng
Thôi đừng để nỗi nhớ thêm tủi buồn và tiếng chim bồ câu ngoài kia thêm lạnh
nói làm chi khi chưa khái quát được dông dài
chợt thấy lòng mình như quán trọ
đựng hết cho người những lạt phai…
Bình luận