- Thơ bạn thơ
- Bầu trời dưới đáy sông | Chùm thơ Trần Kim Dung
Bầu trời dưới đáy sông | Chùm thơ Trần Kim Dung
TRẦN KIM DUNG
Hà Tiên thập cảnh
Đến Hà Tiên hỏi tiên đâu?
Để cho biển nhớ bạc đầu khôn nguôi
Hòn Chông tắm nắng đùa vui
Mặc cho Phụ Tử trông vời sóng xô.
Chiêu Anh Các đẫm hồn thơ
Hà Tiên Thập Vịnh ngẩn ngơ nỗi lòng
Đông Hồ trăng dạo song song
Chú Cuội nức nở giữa dòng nước sâu.
Đến Hà Tiên hỏi tiên đâu?
Bỏ quên xiêm áo ở đầu Bến Giang
Nắng chiều cong mái Chùa Hang
Nghiêng Lăng Mạc Cửu, nhuộm vàng Mũi Nai.
Xôn xao Đá Dựng chờ ai
Mà nghe Thạch Động cổng trời vén mây
Sân trường áo trắng tung bay
Phải chăng tiên nữ về đây bạn bầu
Đến Hà Tiên hỏi tiên đâu?
Vẳng nghe tiếng sáo Nham Châu vọng về
Giang Thành nhớ bến sông quê
Bình San thổn thức hướng về Phù Dung
Chùa Tam Bảo nhuốm rêu phong
Giọt chuông rơi xuống nghiêng dòng Tô Châu
Đến Hà Tiên hỏi Tiên đâu
Gặp Tiên áo trắng đua nhau tan trường!
Hầm Thủ Thiêm nối quận 1 và 2. Ảnh: Thành Nguyễn.
Bầu trời dưới đáy sông
(Qua đường Hầm Thủ Thiêm )
Trở về quê mẹ xa xôi
Tôi mang theo cả bầu trời dưới sông
Bầu trời nơi ấy mênh mông
Lại lặn xuống tận đáy sông giấu mình.
Chở che bao cuộc hành trình
Bốn làn xe cứ yên bình lại qua
Tôi đi trong dải Ngân Hà
Lung linh sáng, lại ngân nga cung đàn.
Trên kia sông nước ngập tràn
Cá tôm bơi lượn, tàu ngàn tấn qua
Ngày xuân rực rỡ cờ hoa
Thuyền đua mở hội, gần xa tranh tài.
Tôi đi dưới vạn sao mai
Ngỡ huyền thoại, ngỡ trăng cài đáy sông
Ngỡ vào sâu hút mênh mông
Bỗng một thoáng đã nắng hồng Thủ Thiêm.
Nối hai bờ thật dịu êm
Như là câu chuyện thần tiên thuở nào.
Thân cò
Lưng còng mẹ gánh gió sương
Gom niềm hy vọng, dặm trường khói bay
Vỏ chai đựng nợ tháng ngày
Mong manh giấy vụn gói đầy lo toan
Thân cò lặn lội đa đoan
Ngỡ qua bến khổ lại quàng bến đau
Sẻ vàng làm tổ ngọn cau
Khó nghèo làm tổ trên đầu mẹ đây.
Hỏi bao giờ hỡi gió mây
Người trai khói lửa có ngày hồi hương ?
Nhớ cảnh Tiên Điền
Về thăm quê Cụ năm xưa
Miên man cồn cát, lặng lờ dòng sông
Thuyền ai thấp thoáng buồm dong
Vẳng nghe câu ví, hoà cùng nước mây.
Một vùng bát ngát cỏ cây
Xôn xao ong bướm theo bầy tìm hoa.
Đến đây từ chốn quê xa
Mà sao thấy cảnh như là “quen quen”?
‘‘Cát vàng cồn nọ’’ liên miên
‘‘Bụi hồng’’ bát ngát đua chen bốn bề
Đó đây ‘‘nấm đất sè sè’’
Đêm đêm ‘‘lửa lựu lập loè đâm bông’’.
Lặng lờ trên sóng mênh mông
‘‘Thuyền ai thấp thoáng’’ xuôi dòng xa xa...
Cảnh từ trong sách bước ra
Đến đây gặp lại đúng là “người quen”!
Cỏ cây, hoa lá, thiên nhiên
Bước vào thơ Cụ trở nên hữu tình.
Trải bao nhiêu cuộc hành trình
Phú Xuân, Thường Tín, Quảng Bình, Trung Hoa…
Bao nhiêu cảnh đẹp đi qua
Mà sao cảnh của quê nhà không quên?
Sông xanh, cồn cát Điền Tiên
Cánh buồm thấp thoáng hiện lên trong Kiều.
Cụ đi trăm suối ngàn đèo
Hồn quê trong mỗi trang Kiều vẫn mang!
(Rút từ tập thơ Bầu trời dưới đáy sông)
Bài liên quan: Thủ khoa của hai cuộc thi thơ
Bình luận