TIN TỨC
icon bar

Những ngọn khói về trời

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2022-08-19 20:19:22
mail facebook google pos stwis
2072 lượt xem

LÊ MINH QUỐC

Đại dịch COVID-19 đi qua trái đất, cuối cùng chúng ta mất gì và được gì? Tôi nghĩ đã và sẽ được thêm nhiều tác phẩm văn học viết về đề tài này.

Tất nhiên. Một vết sẹo khủng khiếp đã hằn sâu vào tâm thức của nhân loại, làm sao người viết lại không tìm lấy chất liệu từ năm tháng u ám, đau thương, chết chóc ấy? Mà quả nhiên như thế, đến nay, đã có khá nhiều sáng tác trình bày lại suy nghĩ của mình về một dấu ấn mang tính toàn cầu. Mới đây nhất, tập trường ca Những ngọn khói về trời (Nhà xuất bản Đà Nẵng - 2022) của nhà thơ Bùi Phan Thảo là một nỗ lực đáng ghi nhận. 

Với lợi thế là “nhân chứng sống” của giai đoạn cả nước giãn cách, phong tỏa, ta có thể hình dung ra ngày tháng ấy với những câu thơ buốt lòng: “đường này giăng dây/ vòng qua đường khác/ đi lọt đến ngã tư này lại cũng giăng dây…”. Rồi làm sao có thể quên một nỗi ám ảnh: “xe cứu thương rúc những hồi còi dài nhức nhối tâm can/ xoắn thêm những nỗi lo rõ ràng và mơ hồ/ có tên và không tên/ cứ sợ thành phố bật cơn ho rũ rượi/ ôm ngực đau/ đôi mắt thâm quầng”. Và, cuối cùng là gì? Có lẽ ám ảnh nhất vẫn là: “nhức nhối từng cơn đau thắt ngực/ hoàng hôn đưa ngọn khói về trời”. Bùi Phan Thảo đã nhìn thấy: “người đã về với cao xanh/ ngọn khói như dấu hỏi quẩn quanh/ rồi cũng tan vào hư vô thăm thẳm”.

Thơ không thể đứng ngoài cuộc, không thể né tránh, phải chạm đến tận cùng của ly biệt nhân sinh, giữa còn và mất, giữa có và không: “hàng triệu sinh linh từ giã cuộc đời/ những linh hồn lưu lạc giữa trời/ vật vờ bên đường trong đám cỏ/ về đâu những thống khổ của loài người…”. Trả lời câu hỏi này cũng là lúc nhà thơ xác định vai trò công dân của chính mình. Có người chỉ thấy màu xám của sự chết chóc, có người lại cảm nhận trong gian khó ấy: “có những bàn tay tảo tần thơm mùi đất/ rau củ vườn nhà góp chuyển vào Nam/ hạt gạo miền Trung nắng dội mưa chan/ mẹ gửi chút lòng trời mây trên màu tóc”.

Có thể nói, đại dịch COVID-19 còn là một “phép thử” về lòng trắc ẩn của con người. Lạ lùng thay và cũng cao thượng thay, bấy giờ ngay từ trong sự chết chóc ấy, mầm nhân ái đã trổ hoa. Có thể là những lương y như từ mẫu: “nơi tuyến đầu không súng nổ bom rơi/ giành lại cho con người từng hơi thở/ quên mình đã bao đêm không tròn giấc ngủ/ mấy tháng xa nhà, nỗi nhớ hằn sâu”; có thể là những tấm lòng thiện nguyện: “ATM gạo dìu qua đói lòng/ ATM thực phẩm cho bữa cơm ngon/ những đóa hoa mang tên siêu thị không đồng/ bó rau xanh tình người buộc chặt/ những hộp cơm giúp người qua đói thắt/ túi an sinh ấm lại mắt người nghèo”…

Trường ca Những ngọn khói về trời của Bùi Phan Thảo như một sự chiêm nghiệm, nhìn lại khoảng thời gian ấy với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Cuối cùng vẫn là sự hướng tới như biết bao người đã từng tâm niệm: “lòng nhân ái như bông hoa bừng nở/ tỏa từ tâm lay tỉnh mỗi con người…”. 

Nguồn: Báo Phụ nữ TPHCM.

Bình luận

Để lại comment

Bài viết liên quan

Xem thêm
Vũ trụ thi ca của Nguyên Hùng
Bài viết của nhà văn Lê Thanh Huệ trên Văn nghệ điện tử
Xem thêm
Bài thơ sông núi
Bài viết của nhà văn nhà nghiên cứu văn hóa Nguyễn Thanh
Xem thêm
Lục bát Nguyễn Phúc Lộc Thành
Tính cả ba tập lục bát đã ra mắt năm 2018 là “Khúc hát sông Thương” (108 bài), “Chiều” (36 bài) và “Chân quê” (36 bài) thì đến nay Nguyễn Phúc Lộc Thành đã in 5 tập thơ lục bát.
Xem thêm
Tính triết lý trong “Vườn cũ”, một bài thơ của Chim Trắng
Chim Trắng là một người thơ hay nói về tình bạn, tình đời và tình quê hương nhưng cũng chứa đựng riêng một tâm tư thầm kín trong đờ của tác giả.
Xem thêm
Một tinh thần Nghệ, một bản lĩnh Nghệ
Nguồn: Tuần báo Văn nghệ số 52 (30/12/2023).
Xem thêm
Lắng đọng “Đêm nằm nghe ký ức”
Rất nhiều, rất nhiều những cảm nhận, nghĩ suy, chiêm nghiệm thú vị có trong tập thơ của Ngô Minh Oanh.
Xem thêm
Nguyễn Phúc Lộc Thành: Trái tim nóng và cái đầu lạnh
Nhà văn Nguyễn Phúc Lộc Thành vừa ra mắt hai tập thơ lục bát “Đồng sen tàn”và “Mẹ” vào những ngày mùa thu đang độ chín.
Xem thêm
Cuộc du ngoạn bằng thơ đầy cảm xúc
Cảm nhận về tập “Những dấu chân thơ” của cô giáo nhà thơ Trần Kim Dung.
Xem thêm
Những bước chân thơ không biết mỏi
Bài viết của nhà thơ Phan Ngọc Quang
Xem thêm
Bay về phía bão
Ngoái phía nào cũng đau đáu thương yêu/ Phía trước mặt mẹ cha nằm dưới cỏ
Xem thêm
“Hai sắc hoa ti-gôn” - Một huyền thoại văn chương
Hơn tám mươi năm qua, bài thơ “Hai sắc hoa ti-gôn” của T.T.Kh vẫn là một hiện tượng văn học độc đáo đã làm tổn hao giấy mực, công sức người cầm bút và mối quan tâm đặc biệt của người yêu thơ.
Xem thêm
Đến với một áng thơ hay
Trong lĩnh vực văn chương, thi ca là mô hình ngôn ngữ được nhiều người thích nhưng hiểu và quan niệm về thơ thì mỗi người không giống nhau.
Xem thêm
Những đoản khúc thơ | Nguyễn Văn Hòa
Nguồn: Tuần báo Văn nghệ số 32, ngày 12/8/2023
Xem thêm
Như một lẵng hoa xinh | Phan Ngọc Quang
Bài viết về chùm thơ đăng Gia Lai Cuối tuần ngày 4-8-2023
Xem thêm
Tổ quốc trong thơ Trần Mạnh Hảo
Bài viết của nhà thơ Ngô Đức Hành trên Tạp chí Sông Lam
Xem thêm
Ngược dòng Lam anh tìm lại chính mình
Cảm nhận bài thơ “Tìm em ngược dòng sông nhớ” đăng Tuần báo Văn nghệ - Hội Nhà văn Việt Nam số 24 ngày 17/6/2023 và báo Giáo dục & Thời đại số Tết Kỷ Hợi.
Xem thêm
Hồn đầy hoa cúc dại
Nguồn: Báo Văn nghệ, Hội Nhà văn Việt Nam số 38 (3005)
Xem thêm
Nguyên Hùng với 102 mảnh ghép văn nhân
Bài đăng báo Người Hà Nội
Xem thêm